Phút trải lòng của nam phạm nhân đi tù như… đi chợ

22/10/2020 15:08

Đứng trước những khó khăn, Hùng đã không đủ bản lĩnh để vượt qua và chọn con đường sa ngã, phạm pháp để tồn tại. Dẫu vẫn ý thức được việc dùng việc trộm cắp để lo cho cuộc sống gia đình là sai trái, nam thanh niên vẫn liên tục thực hiện để rồi vào tù ra tội như đi chợ.

Tha hương nơi đất khách

Nguyễn Văn Hùng (SN 1973, đang thụ án 8 năm tù tại trại giam Đắk Plao thuộc cục VIII, bộ Công an) vì tội Cướp giật tài sản. Tại trại giam này, mức án trên chẳng có gì đặc biệt so với nhiều phạm nhân khác. Điều đặc biệt ở đây là Hùng đi tù như đi chợ. Và, lần này là lần thứ tư Hùng ngồi tù.

Nói về “bề dày thành tích” của mình, Hùng chống chế: “Cũng do là hoàn cảnh đẩy đưa, chứ tôi đâu muốn phải vào tù. Mỗi lần ra trại về, tôi lại nghĩ mình sẽ tu tâm dưỡng tính, chăm sóc vợ con đàng hoàng. Nhưng vì cái hồ sơ lý lịch xấu nên đi xin việc khó, không ai muốn nhận thằng tù. Không có việc lại túng thiếu mà túng thiếu là tôi lại làm liều. Bần cùng sinh đạo tặc thôi”.

Nam phạm nhân kể, bản thân vốn sinh ra trong gia đình nghèo ở tỉnh Quảng Ngãi. Từ nhỏ, Hùng đã theo chân cha mẹ phiêu dạt vào mảnh đất miền Tây sinh sống. Ba mẹ Hùng chọn Hậu Giang là nơi nương náu. Nhưng mảnh đất này cũng không làm cho gia đình Hùng khá lên. Nhớ về tuổi thơ của mình, Hùng nhìn vào xa xăm nói: “Ngày còn nhỏ, tôi cứ nghĩ nếu bỏ mảnh đất Quảng Ngãi ra đi là sẽ tìm được miền đất hứa. Nhưng rồi khi vào miền Tây, cuộc sống cũng muôn vàn cực khổ. Gia đình tôi có siêng năng đến cỡ nào nhưng nghèo vẫn hoàn nghèo".

Vì cái nghèo cứ đeo bám mãi nên Hùng và mấy anh em cũng chỉ học cho biết mặt chữ rồi về đi mò cua bắt ốc phụ ba mẹ kiếm thêm tiền. Nhắc về ba mẹ, Hùng rưng rưng: “Ba mẹ tôi hiền lành lắm, chưa bao giờ làm mất lòng bất cứ ai. Dù nghèo nhưng ông bà dạy dỗ chúng tôi rất chu đáo. Nhưng cũng do tôi ham chơi và mong nhanh chóng có tiền để lo cho gia đình nên đâm ra hư hỏng”.

Cũng vì cuộc sống vất vả, học hành không đến nơi đến chốn nên Hùng đi làm sớm. Cũng trong những tháng ngày rong ruổi mưu sinh, Hùng đã làm quen và yêu cô gái tên T.. Thấy Hùng cũng nghèo như mình, T. thương cảm mà đồng ý về làm vợ nam thanh niên với một đám cưới mộc mạc. Hai vợ chồng trẻ mới lấy nhau, đất đai ít nên Hùng bàn với vợ dắt díu nhau lên tỉnh Bình Dương lập nghiệp.

Phạm nhân Hùng.

Hùng lại một lần nữa tha phương. Nhưng vì có vợ trẻ mới cưới nên Hùng rất hăng hái lên vùng đất mới kiếm việc làm. Hai vợ chồng Hùng lên tỉnh Bình Dương xin vào làm công nhân cho một nhà máy chế biến gỗ. Công việc ổn định nhưng quanh năm lương chỉ đủ ăn chứ không có dư. Lúc đó, vợ Hùng đang mang thai lại đau bệnh thường xuyên nên nghỉ việc ở nhà an dưỡng. Hùng nhớ lại: “Mới cưới nhau, làm công nhân nên lương ít, lại thêm vợ mang thai và nghỉ ở nhà nên túng thiếu vô cùng”.

Sa ngã và hối hận

Túng thiếu, không tìm ra cách vượt qua cơn bĩ cực, Hùng nghĩ đến việc đi trộm cắp. Nghĩ là làm, nam phạm nhân đã trộm xe máy của người dân. Tuy nhiên, hành vi phạm tội của Hùng nhanh chóng bại lộ. Hùng bị bắt, đi tù chỉ sau một năm lấy vợ. Vợ Hùng đã khóc hết nước mắt khi nghe tin chồng bị bắt. Nhưng vì tình yêu tha thiết với Hùng, chị T. ở nhà sinh con và một mình vượt qua khó khăn. Sau ngày vượt cạn, chị vẫn đều đặn thăm chồng trong tù.

Chị vẫn nuôi hy vọng do túng thiếu nên chồng làm liều và phải trả giá bằng những năm tháng tù tội và khi ra tù, chồng sẽ hoàn lương. Tuy nhiên, sau mỗi lần ra tù, một thời gian ngắn, Hùng lại ăn trộm, rồi ăn cướp và lại tiếp tục đi tù. Hùng tâm sự: “Tôi cũng không nhớ tổng cộng mình ngồi bao nhiêu năm tù, chỉ nhớ 4 lần đi tù thôi. Nhưng dù thế nào, vợ tôi cũng chờ đợi và lên thăm nuôi tôi. Bây giờ, tôi đã có hai đứa con, chúng cũng lớn rồi. Chỉ vì lầm lỗi của tôi mà con tôi thiệt thòi nhiều lắm. Tôi rất hối hận. Tôi chỉ mong cải tạo tốt, rồi về kiếm việc làm để vợ con phần nào bớt khổ”.

Hùng kể, từ ngày đi tù bao nhiêu lời ra tiếng vào, bao nhiêu đắng cay khổ cực đổ dồn lên đầu vợ. Thế nhưng chị T. vẫn cắn răng chịu đựng, vượt qua tất cả. Hùng nói: “Tôi biết có nhiều người quen xì xào về việc tôi đi tù lắm. Vì ở quê tôi ít ai vào tù ra trại nhiều lần như tôi. Những điều đó khiến vợ tôi buồn, cay đắng nhiều lắm. Nhưng cô ấy vẫn cố gắng làm lụng để vào thăm nuôi chồng. Nhiều đêm, tôi nằm thương vợ đứt ruột, cũng chỉ vì lỗi lầm của mình mà vợ con phải chịu nhiều buồn tủi đến như vậy”.

Trong khi đó, các con của Hùng tuy đã lớn nhưng vì có cha liên tục vào tù ra tội, một mình mẹ bươn trải nên hai đứa cũng không được học hành đến nơi đến chốn. Hùng buồn bã chia sẻ: “Cuộc đời tôi hối hận nhất là con mình không được ăn học đàng hoàng, rất đau lòng. Đời tôi đã khổ vì không được học hành rồi, đời con tôi còn khổ hơn nhiều. Mỗi lần con lên thăm, dù nó chưa một lời trách móc gì mình, nhưng tôi vẫn thấy có lỗi với con nhiều lắm”.

Hùng cũng kể, mấy đợt đi tù trước, lúc hai đứa con của Hùng còn nhỏ, mỗi lần chúng gửi thư lên là mỗi lần nam phạm nhân rơi nước mắt. Nam phạm nhân nói, những dòng thư của con trẻ như cứa vào tim gan. Khi tôi hỏi vì sao, đọc thư con đã đau lòng vậy còn tiếp tục phạm tội, Hùng im lặng một lúc, mắt nhìn vào xa xăm. Sau phút lặng im, Hùng nói: “Lúc đầu thì nông nổi, sau này ra tù đi xin việc làm khó khăn nên sinh ra nghĩ không thông. Lúc đó thấy vợ phải nuôi mình lại càng đau lòng nên lại trỗi dậy cái tính ăn trộm, ăn cướp. Tôi nhiều lúc cũng không hiểu sao mình lại như vậy nữa. Đã có nhiều lần tôi nghĩ sẽ từ bỏ nhưng khi đứng trước khó khăn lại vẫn sa ngã”.

Hùng cũng tâm sự, vợ Hùng nhiều lần nhỏ to với Hùng đừng phạm pháp nữa, vợ chồng chỉ cần yêu thương nhau, có rau ăn rau, có cháo ăn cháo cũng cam lòng. Nhưng Hùng không đành lòng trước những khó khăn chồng chất trước mắt nên lại lao vào trộm cướp. Hùng nói: “Mỗi lần tôi đi ăn trộm tôi lại cứ bảo đây là lần cuối cùng mình làm việc đó, nhưng không hiểu sao sau bao nhiêu lần tôi vẫn không thể từ bỏ. Dù tự ý thức được, nhưng vẫn cứ vậy...”.

Hùng biết, cuộc đời của một con người quá ngắn ngủi, nhắm mắt đã bạc đầu nên việc đi tù 4 lần xem như hết cuộc đời. Nhưng tận trong sâu thẳm người đàn ông tội lỗi này vẫn khát khao mong ngày được trở về bên người vợ hiền và những đứa con ngoan ngoãn.

Cảm ơn vợ

Trước lúc kết thúc buổi trò chuyện, nam phạm nhân nhắn gửi: “Tôi chỉ mong vợ con đừng buồn vì tôi nữa. Từ bây giờ trở đi, tôi sẽ luôn tâm niệm mình phải từ bỏ tội lỗi, để có ngày về bên vợ con sống nốt quãng đời còn lại. Dù thế nào, tôi cũng phải làm lại từ đầu, ít nhất là cảm ơn vợ tôi. Cô ấy đã vì tôi mà hy sinh cả thanh xuân của mình. Tôi sẽ cố gắng về để bù đắp cho cô ấy”.

Tô Hương Sen
Bạn đang đọc bài viết "Phút trải lòng của nam phạm nhân đi tù như… đi chợ" tại chuyên mục Tài nguyên. Mọi bài vở cộng tác, viết đăng PR liên hệ điện thoại  0945336600  hoặc địa chỉ email (nguyenhoang.us@gmail.com)